Những mẩu truyện cổ tích dân gian vn với văn bản ngắn gọn, dễ dàng và đơn giản nhưng tiềm ẩn nhiều ý nghĩa sâu sắc và bài học kinh nghiệm hay trong cuộc sống.

Kho tàng truyện cổ tích vn rất phong phú, với khá nhiều thể loại, câu chuyện được đề đạt dưới các bề ngoài khác nhau, phần lớn những câu chuyệnphản ánh cuộc chống chọi của nhân dân lao động kháng các kẻ thống trị bóc lột, mô tảmọi mặt sinh hoạt của nhân dân.
Bạn đang xem: Những câu chuyện dân gian
Những câu chuyện cổ tích dân gian việt nam với ngôn từ ngắn gọn, dễ dàng nhưng chứa đựng nhiều ý nghĩa và bài học kinh nghiệm hay trong cuộc sống. Dưới đó là top 4 câu chuyện cổ tích dân gian vn hấp dẫn, dễ dàng nhớ, mẹ rất có thể kể bé bỏng nghe.
Nàng tiên Ốc
Chuyện xưa nói lại rằng, sinh hoạt ngôi thôn nọ tất cả bà lão sinh sống, tuổi bà cũng đã cao, lại rất nghèo khó. Chính vì làm lụng vất vả bao năm đề nghị nhìn dáng vẻ của bà rất nhỏ yếu, tí hon gò, nét mặt cơ hội nào cũng có vẻ đượm buồn.
Bà sống cô đơn một mình trong dòng lều rách nát, nhỏ tuổi hẹp chỉ đầy đủ để bịt nắng đậy mưa, dẫu vậy cũng chẳng đủ để tránh những dịp gió rét rét mướt khi mùa đông tràn về. Không chỉ có vậy bà cũng chẳng gồm con hay là con cháu để ở lân cận chăm nom, đỡ đần mỗi khi trái gió trở trời hay bé đau, dịch tật.
Hàng ngày, bà lão đều phải ra đồng nhằm mò cua với bắt ốc, tiếp đến lại đem bọn chúng đi đổi thành tiền để sở hữ gạo, mua rau sống, cống hiến và làm việc cho qua ngày. Vào một trong những ngày nọ, trong những khi bà mê mải bắt ốc thì vô tình bắt được nhỏ ốc đẹp tươi vô cùng. Con ốc này có vỏ màu xanh lá cây ngọc bích, cũng chỉ to ra thêm một chút đối với ngón dòng của bà lão, dẫu vậy lại lan ra được những ánh nắng đẹp lấp lánh lung linh khi soi dưới tia nắng mặt trời.
Bà lão bỗng thấy vui kỳ lạ thường, yêu thương nó trên 2 tay nhăn nheo, ốm guộc và chất đầy hồ hết vết chai sạn của mình. Cũng chính vì thấy cho bé ốc đẹp nhất bà chẳng nỡ mang nó đi bán. Bà có nó về nhà cùng nuôi trong một dòng chum nước nhằm ngay sảnh nhà.
Nàng tiên Ốc là truyện cổ tích Việt Nam, kể về một bà lão nghèo khó nhưng sống nhân từ lành, xuất sắc bụng chính vì như vậy đã được bạn nữ tiên Ốc dễ thương hiện lên giúp đỡ.
Và lại như thường xuyên lệ, ngày như thế nào bà cũng chăm chỉ, cặm cụi để làm công việc quen thuộc của mình. Từng ngày bà vẫn sở hữu giỏ ra đồng để bắt ốc, dò cua. Tuy nhiên thì mỗi lúc về đơn vị bà lại không thể tinh được vô cùng.
Bởi vì chưng sân nhà phần đông được quét tước sạch sẽ tươm tất, còn vườn cửa rau ở phía sau thì được nhặt cỏ sạch sẽ, trên bàn tất cả sẵn cơm trắng dẻo canh ngọt tinh tươm không còn cả. Mặc dù bà lão có cố mức độ nghĩ dẫu vậy cũng chẳng thể nào đoán ra được người nào lại giỏi bụng nhưng mà giúp mình những các bước này.
Ngày ngày sau bà lại rời công ty ra đồng. Mặc dù nhiên, thì khi giữa buổi, bà lão quyết định quay về nhà để mày mò thực hư mọi chuyện ra sao. Vừa về mang lại cổng bên bà cẩn trọng rón rén mỗi bước và núp sinh hoạt sau cửa. Bà mong mỏi rình xem bạn nào đã hỗ trợ mình dọn nhà, nấu cơm trắng mấy ngày hôm nay.
Và bà rồi bà không thể tinh được trông thấy từ vào chum nước, tất cả một cô nàng rất xinh đẹp bước ra ngoài. Cô có làn da trắng hồng với hai con mắt đen khổng lồ tròn như là mắt của tình nhân câu, hai con mắt xinh đẹp mắt ấy đằng sau hàng lông mi dài cong vút. Cô tất cả một mái tóc dài black ánh với óng ả. Trên bạn cô khoác chiếc áo dài màu xanh ngọc bích, với dáng đi của cô thì siêu nhẹ nhàng cùng uyển chuyển.
Cô làm việc nhà vô cùng thành thạo với thoăn thoắt. Trường đoản cú việc lau chùi và vệ sinh cửa nhà, cho tới việc quét sân tốt là nhổ cỏ sân vườn rau, vớ cả thường rất nhanh nhẹn cùng sạch sẽ. Sau khi xong xuôi hết những công việc đó thì cô hợp tác vào đong gạo nhằm nấu cơm.
Nhìn lén đến lúc này, bà lão cũng phân biệt được mọi chuyện. Bà liền dìu dịu đi tới vị trí chum nước, nhanh tay lấy cái vỏ ốc nhằm đập vỡ lẽ ra. Khi nghe có tiếng hễ thì cô bé xinh đẹp vội lập cập vàng chạy về phía chum nước, định chui lại vào trong loại vỏ ốc của mình, nhưng mà mà mọi việc đã muộn rồi, chiếc vỏ ốc của cô đã biết thành bà lão đập bể chảy tành.
Bà lão đặt chân vào ôm chầm lấy bạn nữ tiên Ốc và bảo:
– con gái à! bé hãy sinh sống lại với người mẹ đi!
Kể trường đoản cú sau lần đó, bà lão thuộc với cô nàng xinh đẹp nhất sống cùng nhau vui vẻ, hạnh phúc.
Bà chúa bèo
Ngày xửa thời trước ở một xóm nọ gồm một cô bé hiền lành, chịu đựng thương chịu khó. Một ngày cô ngồi sinh hoạt bờ ruộng lặng nhìn đều cây lúa nghẹn đòng ở ruộng nhà.
Cô thương mang đến lúa với lo cho gia đình mình. Năm nay mất mùa thì lại bữa cơm bữa cháo!
Cô nhìn cánh đồng làng rộng thẳng thừng cò bay. Ðất bạc màu, lúa nhỏ xíu yếu, xanh một màu xoàn vọt. Cô thương cho lúa cùng lo mang đến làng xóm. Năm nay mất mùa thì lại có người bị tiêu diệt đói!
Cô ôm phương diện khóc. Hốt nhiên Bụt hiển thị sáng lòa, hỏi:
– tại sao con khóc?
Cô nhỏ bé vừa tỉ ti vừa thưa:
– con khóc vì bé thương cây lúa nghẹn đòng.
– tuy thế nước đôi mắt của bé có tạo nên cây lúa trổ bông, sây hạt được đâu?
Nghe Bụt nói thế, cô nhỏ bé càng khóc lớn hơn. Bụt lại hỏi:
– Con vẫn muốn cứu lúa không?
– Dạ, có.
– mong mỏi cứu lúa, thì con buộc phải đưa đến ta một đồ gia dụng gì bé quý nhất.
Cô bé nhỏ nhìn áo bản thân thì áo nâu vá, sờ vào bên trong túi thì túi nhẵn không, nhòm vào giỏ thì giỏ chỉ có mấy nhỏ cua vừa new bắt được. Sực nhớ cho đôi hoa tai bởi ngọc quý, cô vội vàng gỡ ra, rồi nhị tay nhấc lên Bụt:
– Thưa Bụt, nhỏ chỉ có đôi bông tai hoa dâu, bà mẹ con trước lúc chết đang trao lại. Bà mẹ con dặn rằng: “Bông hoa tai ngọc này là của quý của dòng họ ta đấy”.
Nói mang lại đây, cô nhỏ nhắn ngừng lại. Bụt giục nói tiếp. Cô bé nhìn song hoa tai lóng lánh:
– bà mẹ con còn bảo: “Dòng họ tất cả lời nguyền hễ ai được đeo hoa tai mà làm mất hoặc đem phân phối đi, thì fan đó trong cả đời sẽ bị dòng họ xa lánh, hắt hủi, xuyên suốt đời đang sống một cuộc sống đời thường lẻ loi, bi thiết tủi”.
– nhỏ đưa mang đến ta vật dụng quý, con không hại bị trừng phân phát sao?
Nhìn ruộng lúa nhà mình, nhìn cánh đồng làng, cô nhỏ xíu mạnh dạn thưa:
– Ðể cứu giúp lúa, nhỏ xin chịu trừng phạt.
Câu chuyện nhắc vềmột cô bé xíu vì muốn cứu ruộng lúa cho mái ấm gia đình và cả dân làng đã hy sinh đôi hoa tai ngọc cực hiếm của mình.
Cô bé nhỏ quỳ xuống, nhị tay dưng đôi hoa tai lên mang lại Bụt. Bụt nâng cô bé xíu dậy, chỉ vào một đám ruộng nước, bảo:
– con hãy ném song hoa tai bằng ngọc quý này xuống ruộng kia!
Cô bé làm tức thì theo lời Bụt. Kỳ lạ chưa! nhành hoa tai sáng sủa rực lên một màuxanh rồi chìm xuống nước. Sau đó nổi lên một cây bèo hình bông hoa dâu, giống hệt hoa tai của cô bé.
Bụt bảo:
– nhỏ hãy nhân cây lộc bình lên hàng nghìn triệu cây nhưng mà bón mang đến lúa. Lúa đang xanh, hết nghẹn đòng, sây hạt, nặng nề bông. Con xuống ruộng, đụng vào cây lục bình đi! khi nào con khiến cho cánh đồng thôn này xanh tốt, cái họ đang rút lời nguyền mang đến con.
Dứt lời, Bụt đổi thay mất. Cô nhỏ xíu xuống ruộng, đụng vào cây bèo xanh mượt. Hễ đụng vào trong 1 cây hóa thành hai, đụng vào nhị cây, biến thành bốn, chạm vào bốn cây, trở thành tám. Thoạt đầu, cô lấy một ngón tay va vào bèo, dần dần lấy cả năm ngón tay rồi cả bàn tay nhưng mà nhân bèo. Cô mải mê làm mang đến chiều tối, bèo sẽ xanh kín đáo cả ruộng. Hôm sau, cô lại mang một ít bèo sang ruộng bên cạnh, cùng cứ vắt nhân lên.
Ruộng nào bao gồm bèo hoa dâu, thì lúa xanh tốt, mập khỏe hẳn lên. Dân xóm thấy thế, ai cũng mừng rỡ ràng và cùng cô nhỏ nhắn ra mức độ nhân bèo. Chẳng bao lâu, cả cánh đồng mênh mông được đậy một lớp lục bình hoa dâu xanh mượt.
Mùa năm ấy, lúa chín vàng trĩu hạt. Dân làng tầm thường quanh thấy bón lục bình hoa dâu lúa tốt, đến thiết lập giống. Bèo hoa dâu từ từ lan rộng lớn ra nhiều làng, các huyện.
Một hôm, ba nhìn nhì tai cô bé, hỏi:
– Ðôi hoa tai ngọc của con đâu rồi?
Cô bé nhỏ cúi đầu, ngập ngừng, rồi nói hết cho tía nghe câu chuyện cô ngồi Khóc yêu đương lúa và chạm chán Bụt.
Bố cảm động, ôm bé vào lòng, nói:
– Bụt nói đúng. Dòng họ, dân buôn bản nhờ nhỏ mà được nóng no, dòng họ sẽ quăng quật lời nguyền, với thương con, yêu nhỏ mãi mãi. Ngày nay, không hẳn chỉ có một song hoa tai thẩm mỹ cho một fan mà có hàng triệu triệu hoa tai khiến cho mọi người ấm no.
Người ta kể lại rằng: sau thời điểm cô chết, nhằm tỏ lòng nhớ ơn cô, dân buôn bản La Vân, tỉnh tỉnh thái bình lập thường thờ và call cô là: “Bà Chúa Bèo“.
Ăn khế trả vàng
Ngày xửa, ngày xưa, tất cả hai anh em nhà kia bố mẹ mất sớm. Khi người anh lấy vợ, người anh không muốn ở chung với em nữa, nên quyết định chia gia tài. Bạn anh tham lam chiếm hết anh chị cửa, ruộng vườn, trâu bò của cha mẹ để lại, chỉ cho tất cả những người em một túp lều bé dại và mảnh vườn, trong những số ấy có cây khế ngọt. Bạn em ko chút phàn nàn, ngày ngày chăm bón cho cây khế với cày thuê, cuốc mướn nuôi thân.
Năm ấy, cây khế trong vườn cửa nhà fan em bỗng dưng sai quả lạ thường, cành nào cũng trĩu quả ngọt, vàng ruộm. Tín đồ em quan sát cây khế cơ mà lòng khấp khởi hí hửng tính chuyện phân phối khế mang tiền đong gạo.
Một hôm, tất cả con chim Phượng Hoàng từ đâu cất cánh đến phẫu thuật khế ăn uống lia lịa. Thấy thế, fan em vác gậy đuổi chim với nói. “Này chim! Ta chỉ tất cả duy nhất một cây khế này, và ta đã cạnh tranh nhọc chăm sóc đến ngày hái quả. Nay trường hợp chim ăn uống hết ta chẳng bao gồm gì để cung cấp đi tải gạo. Vậy nếu chim muốn ăn hãy với trả ta đồ vật gì có mức giá trị”.
Câu chuyện nhắc vềhai bằng hữu nọ lúc ba mẹ mất thì bạn anh chỉ chia cho người em một túp lều cùng cây khế. Nhì vợ ck người em vẫn chuyên chỉ, lúc đến mùa tất cả một bé chim đến ăn khế và báo ân anh bằng vàng. Tín đồ anh thấy vậy bắt chước tuân theo nhưng hậu quả bởi vì tham lam buộc phải bị rớt xuống biển lớn mà bị tiêu diệt đi.
Chim vừa nạp năng lượng vừa đáp: “Ăn một quả, trả viên vàng may túi cha gang, có theo cơ mà đựng“. Tín đồ em nghe chim nói vậy, cũng đành nhằm chim ăn. Mấy hôm sau, chim lại đến nạp năng lượng khế. Ăn xong chim bảo bạn em lấy túi bố gang đi rước vàng. Fan em chạy vào nhà lấy cái túi bố gang đang may sẵn rồi leo lên sườn lưng chim.
Chim cất cánh mãi, cất cánh mãi qua núi cao, qua đại dương rộng bát ngát và đổxuống một hòn đảo đầy kim cương bạc, châu báu. Bạn em đi khắp đảo nhìn ngắm thỏa ham mê rồi rước vàng bỏ đầy túi tía gang. Chim phụng hoàng bảo mang thêm, người em cũng ko lấy. Hoàn thành xuôi, tín đồ em leo lên mình chim quay trở lại nhà.
Từ đó, fan em trở đề nghị giàu có, tín đồ em sở hữu thóc, gạo, vàng bạc… hỗ trợ những tín đồ nghèo khổ. Fan anh nghe tin em phong phú liền sang nghịch và đòi đổi nhà, ruộng vườn của bản thân mình lấy cây khế ngọt, fan em cũng đồng ý đổi mang lại anh. Vậy là tín đồ anh đưa sang nhà người em. Mùa năm sau, cây khế lại không nên trĩu quả, chim phụng hoàng lại tới ăn. Người anh giả vờ khóc lóc, chim bèn nói: “Ăn một quả, trả viên vàng May túi tía gang, mang theo mà đựng”.
Người anh mừng quá, giục vợ may túi chưa hẳn 3 gang nhưng mà là 12 gang để đựng được nhiều vàng. Bữa sau chim phượng hoàng đưa tín đồ anh đi lấy vàng. Vừa mang đến nơi, bạn anh đã gấp rút vơ đem vàng cho vào túi, lại còn giắt thêm đầy vàng bỏ vô người.
Chim vậy sức bay nhưng con đường thì xa nhưng vàng thì nhiều nên nặng trĩu quá. Mấy lần chim bảo fan anh vứt bớt vàng đi mang lại nhẹ nhưng người anh vẫn khăng khăng ôm siết lấy túi. Chim phượng hoàng bực tức, nó nghiêng cánh hất bạn anh tham lam xuống biển.
Quảbầu tiên
Ngày xửa, thời xưa có một chú nhỏ xíu con công ty nghèo, cơ mà vô cùng xuất sắc bụng. Chú luôn luôn luôn sẵn lòng giúp đỡ, chăm sóc mọi người, hồ hết vật bao phủ mình. Chính vì thế cứ từng độ xuân về, chim chóc lại ríu rít kéo nhau tới làm tổ, hót vang quanh nhà chú bé.
Một hôm có một bé Cáo ở đâu mà tới bắt chim Én sống đầu đơn vị chú bé. Bé Én non nớt bị rơi xuống khu đất gãy cánh. Chú nhỏ nhắn vội lao ra cứu con chim. Chú ủ ấp vỗ về bé Én nhỏ, làm cho nó một cái tổ khác và chăm cho bé Én ăn. Nhờ sự chăm lo tận tình của chú ấy bé, bé Én sẽ khỏi đâu. Ngày thu đến lúc nhìn thăng thiên thấy từng lũ Én lập cập bay đi tránhrét nghỉ ngơi phương Nam, con Én nhỏ dại phân vân nửa mong mỏi bay theo đàn, nửa lại lưu luyến không nỡ rời chú bé.
Hiểu lấy được lòng Én, chú bé âu yếm bảo:
– Én cứ cất cánh theo bầy đi kẻo mùa ướp đông lạnh lắm. Đến mùa xuân êm ấm thì Én lại quay trở lại với anh.
Nói hoàn thành chú bé bỏng tung bé Én bé dại lên trời. Bé Én sẽ chấp chới cất cánh lên nền trời xanh biếc của mùa thu. Nó nhập vào một đàn Én khủng đang trên tuyến đường di cư về phần lớn xứ sở êm ấm ở phương Nam. Con Én nhỏ tuổi mau chóng tìm được niềm vui giữa chúng ta bè, nhưng lại nó quan trọng nào quên chú bé.
Mùa xuân tươi đẹp đã tới. Bé Én nhỏ tuổi tìm về ngôi nhà solo sơ nhưng ấm êm tình thương của chú ý bé. Nó kêu lên thành giờ mừng vui trong khi thấy chú nhỏ xíu đang ngồi đan sọt thân sân. Đôi cánh Én chao liệng lách sà xuống và Én thả trước mặt chú nhỏ nhắn một phân tử bầu.
Qua câu chuyện ta đúc kết được bài học chỉ bao gồm lòng yêu thương đối với con người, loài vật thực sự bắt đầu nhận được sự như ý và báo ân xứng đáng. đều kẻ tham lam, xấu xí cuối cùng cũng trở nên nhận lại kết quả xấu.
Chú bé bỏng vùi hạt bầu xuống đất. Chẳng bao thọ hạt bầu đã nảy mầm thành cây. Cây thai lớn nhanh như thổi, ra hoa, kết quả. Dẫu vậy lạ chưa, quả thai to khổng lồ, anh chị em chú nhỏ bé mới khiêng về được một quả, khi vấp ngã ra… Ôi! thật kì diệu! vào quả bầu đầy tiến thưởng bạc, châu báu với thức ăn ngon!
Tên địa chủ trong vùng nghe được chuyện ấy. Hắn cũng muốn được chim Én cho nhiều quả bầu tiên. Hắn bèn tìm phương pháp bắt một bé chim Én bé rồi bẻ gãy cánh. Tiếp nối hắn giả vờ thương xót nhỏ Én rồi đem đến nuôi.
Đến mùa thu, khi nhìn lên chầu trời thấy bầy Én thứ nhất xuất hiện, hắn tất tả ném con Én lên trời và bảo:
– bay đi Én con! Mau đi kiếm hạt bầu tiên về đây mang đến ta!
Con Én khốn khổ cất cánh đi. Mùa xuân năm sau nó cũng trở về với đem theo một phân tử bầu. Tên địa chủ mừng thầm đem gieo cùng ngày tối canh giữ. Khi quả thai đã già, hắn bảo mọi tín đồ khiêng về rồi đuổi tất cả ra. Hắn ngừng hoạt động lại rồi một mình hắn bổ quả bầu tiên. Quả bầu vừa mới được bổ ra, vàng bạc tình chẳng có, chỉ tất cả rắn rết. Rắn rết từ vào quả thai xông ra cắn chết thương hiệu địa nhà tham lam độc ác.
Ý nghĩa và bài học kinh nghiệm hay từ những mẩu chuyện cổ tích dân gian Việt Nam
Những mẩu truyện cổ tích dân gian vn phản ánh các mặt về cuộc sống đời thường vật chất và tinh thần, về tâm tư tình cảm và ước vọng của dân chúng ta thời xưa. Đọc truyện cổ dân gian, giúp chúng ta học tập được niềm tin lao động cần mẫn và lòng tin chiến đấu bền bỉ của dân chúng ta thời xưa.
Đồng thời trong đa phần câu chuyện mượnnhững nguyên tố tưởng tượng nhiều khi có đặc thù hoang mặt đường như bụt, tiên, thần, gậy thần, gươm thần,… phản chiếu lòng mong muốn, mong vọng của người xưa.
Xem thêm: Những Câu Ca Dao Về Tình Cảm Gia Đình, Hay Nhất Mọi Thời Đại
Truyện cổ tích dân gian việt nam mượn hầu hết yếu tố tưởng tượng nhiều lúc có tính chất hoang mặt đường như bụt, tiên, thần, gậy thần, gươm thần,… phản ánh lòng ước ao muốn, mong vọng của fan xưa.